Đọc nhiều Bài viết


  • It's a wonderful life (Cuộc sống tuyệt vời) mãi mãi là bộ phim Giáng Sinh bất tử

    Trên Youtube, khi bạn gõ vào thanh tìm kiếm để nghe bài hát Auld lang Syne từ phim It’s a wonderful life (Cuộc sống tuyệt vời) thì có một lời bình như thế này: Why don’t they make movies like these anymore? (Vì sao người ta không làm những bộ phim như thế này nữa?)

    Lời bình luận được rất nhiều người like. Một câu hỏi nghe có vẻ đơn giản nhưng thật sự khiến người ta suy nghĩ, không phải suy nghĩ xem vì sao người ta không làm nữa, mà suy nghĩ về cuộc sống hiện đại, xã hội đang bước vào thời kì hậu hiện đại, những giá trị nhân bản của cuộc sống dường như đang mai một, hoặc đang lái sang những hướng khác khiến những người sống hoài cổ và trân trọng quá khứ cảm thấy bối rối và lạc lõng. Những giá trị thuần khiết về mặt đạo đức, những mơ ước giản đơn đã rơi rụng đi nhiều. Người ta không thể bám vào quá khứ để sống, nhưng người ta cần quá khứ để biết nâng niu cái đẹp của cuộc đời. Đấy là điều tôi muốn nói về một trong những bộ phim hay nhất về Giáng Sinh, It’s a Wonderful Life, của Frank Capra đạo diễn năm 1946.

    Bộ phim nói về cuộc đời của George Bailey (James Stewart), người từ khi sinh ra cho đến lúc lập gia đình chưa một lần bước chân rời khỏi thị trấn quê hương Bedford Falls của mình, mặc dù từ khi còn bé anh đã nuôi tham vọng đi khắp nơi trên thế giới. Anh nói: “Có ba âm thanh quyến rũ nhất thế giới, đó là tiếng động cơ tàu lửa, tàu thủy và máy bay.” Vì những âm thanh đó báo hiệu rằng ta sẽ rời khỏi nơi này để đến nơi khác, khám khá cuộc sống mới và vùng đất mới. Nhưng cứ mỗi khi anh sắp thực hiện được ước mơ của mình thì một biến cố nào đó lại xảy ra và giữ anh lại với thị trấn quê hương anh để giúp đỡ mọi người.

    Trong thị trấn có một lão nhà giàu có tên Henry F. Porter (Lionel Barrymore) chuyên cho vay nặng lãi và là cổ đông của hãng tín dụng "Building & Loan", nơi bố của Bailey là một trong những người điều hành. Hoạt động của công ty giống như ngân hàng nhưng những khoản tiền gửi của khách sẽ được dùng để xây dựng những khu nhà kinh phí thấp cho người nghèo, chính vì vậy khi bố của Bailey qua đời, Henry một mực thuyết phục cổ đông của công ty giải thể nó, điều đó đồng nghĩa với việc những người nghèo sẽ không còn có thể có nhà ở giá thấp nữa. Điều duy nhất khiến công ty tiếp tục tồn tại là George buộc phải tiếp quản điều hành công ty trong khi anh đã sẵn sàng mọi thứ để lên đường thực hiện ước mơ của mình. Những biến cố liên tiếp xảy ra, Potter luôn tìm cách mua chuộc hoặc gây thiệt hại cho công ty để anh từ bỏ, nhưng George thà bỏ hết tiền của mình, những đồng tiền dự định cho chuyến trăng mật của anh và vợ để cứu công ty – nơi có thể giúp đỡ được rất nhiều người nghèo khổ.

    Bộ phim cứ vậy, một cuộc chiến của một người đàn ông giữa trách nhiệm của mình với gia đình và xã hội với chính đam mê của mình, và cuộc chiến chống lại sự tham lam của con người mà lão Potter là đại diện. Đạo diễn Frank Capra đưa ra cho ta một cái nhìn rất rõ ràng giữa thiện và ác hay nói đúng hơn giữa lòng tham và sự khoan dung. Câu chuyện giản dị, giàu tình cảm, những tình tiết hài hước được cài cắm khéo léo. Mỗi cá tính được điển hình hoá, mỗi tính cách được thể hiện nổi bật ở vai trò của mình trong bộ khung tổng thể của cuộc sống. Sự tương phản giữa thiện và ác, giữa hạnh phúc và đau khổ, giữa tuyệt vọng và tình người được nhấn mạnh một cách xuất sắc.

    Nội dung phim dù không phức tạp hay đặc biệt nếu đặt ở tầm tư duy của xã hội hiện đại, nhưng những thông điệp mà bộ phim mang lại luôn luôn có thể áp dụng trong mọi thời đại, thông điệp của sự sẻ chia yêu thương và sống vì người khác. Nếu ai cũng chỉ sống vì mình mà thiếu đi tình yêu gia đình, xã hội thì có lẽ loài người đã tuyệt chủng từ lâu. Mỗi cá nhân chúng ta sống trong cuộc đời đều không thể tồn tại độc lập, tất cả đều có sự tương tác, giao kết, ta sống đời ta nhưng đời ta lại có rất nhiều sợi dây nối với những cuộc đời khác, những số phận khác. George Bailey khi tuyệt vọng nhất định tìm đến cái chết, và anh đã thốt lên: ước gì anh không được sinh ra trong cõi đời này. Nhưng nếu anh không tồn tại thì chuyện gì sẽ xảy ra, em trai anh sẽ chết trong hố băng vì không có ai cứu, ông già dược sĩ sẽ bị đi tù vì đưa nhầm thuốc độc, thị trấn Bedford Falls sẽ bị đổi tên và biến thành một thị trấn khác với toàn những câu lạc bộ rẻ tiền, những người dân nghèo sẽ bị vắt kiệt trong những những căn nhà lụp xụp được cho thuê với giá cắt cổ… Nếu không có George Bailey thì tất cả những điều đó sẽ xẩy ra, những sợi dây liên kết bị biến mất, cuộc sống của nhiều người đi theo những hướng khác sống trong những dòng thời gian khác. Trong một cuộc đời, luôn luôn có những lúc ta cảm thấy như đang chìm trong địa ngục, những địa ngục ở trần gian, nhưng không vì thế mà ta vô trách nhiệm từ bỏ cuộc sống của ta, George Bailey đã sống một cuộc đời cống hiến, đã dành được rất nhiều tình cảm của mọi người, “Chúng ta sẽ không là những kẻ thất bại nếu chúng ta có bạn”.

    Có lẽ chính vì thế, It’s a wonderful life mặc dù không đạt được thành công về mặt thương mại, nhưng nó đã và luôn là một trong những bộ phim đáng xem nhất mỗi dịp Giáng Sinh và năm mới đến. Khi cái lạnh bao phủ lên mặt đất và làm co ro lòng người, thì sự ấm áp của cảm xúc và tình yêu càng cần thiết hơn bao giờ hết, nó làm ta tin vào một tương lai tươi sáng hơn, giúp ta quên một năm cũ còn nhiều vướng mắc. Những điều đó mới chính là thứ con người ta cần trong những giờ phút giao thời.

    Thật không dễ đề tìm được một bộ phim vừa sâu sắc vừa gần gũi với khán giả đại chúng như thế này trong thế giới điện ảnh bây giờ, vẻ đẹp của sự tối giản đã nhường chỗ cho sự tinh tế của một cái đầu phải nghĩ thật sâu để hiểu được vấn đề, những câu hỏi tại sao, những suy nghĩ đầu óc mệt mỏi về những tầng ý nghĩa dày dặc của đạo diễn. Không ai cần phải tranh cãi xem bộ phim nói về điều gì, có hay như mong đợi hay không vì bộ phim của Frank Capra đã chứa đựng sự tinh tế của một tâm hồn biết rung động trước cái đẹp, cái đẹp của cuộc sống, của tình yêu, tình bạn. Giống như Casablanca, It’s a wonderful life là một bộ phim sống mãi với thời gian, phù hợp với mọi thời đại, không bao giờ bị cũ vì tư tưởng xuyên suốt phim là thứ tư tưởng thuần nhất của con người.

     

    Nguồn: mannup.vn

    Đọc thêm »
  • John Wayne, tài tử điện ảnh và việc trở lại Công giáo

    John Wayne (*) đối với nhiều người là một huyền thoại của Hollywood, người tượng trưng cho nam tính đích thực và các giá trị của người Mỹ. Dù vậy, đối với Cha Matthew Muñoz, ông chỉ đơn giản là một “người ông”.

    John Wayne, ảnh chụp năm 1959“Lúc còn nhỏ, chúng tôi thường đến nhà ông; đơn giản vì chúng tôi muốn ở với ông, chơi với ông và được vui vẻ với nhau. Một hình ảnh rất khác với điều mà hầu hết mọi người có về ông”, Cha Muñoz nói với CNA trong lần đến Rôma mới đây.

    Cha Muñoz được 14 tuổi khi ông nội của cha qua đời vì bệnh ung thư vào năm 1979. Trong suốt cuộc đời mình, “The Duke” (một trong những biệt danh của John Wayne) đã đoạt 3 giải Oscar, Huy chương Vàng Quốc hội và được Tổng thống trao tặng Huân chương Tự do sau khi qua đời. Dù vậy, trong tất cả những thành tựu đó, Cha Muñoz chỉ tự hào một điều - đó là việc người ông của Cha trở về với đức tin Công giáo.

    “Bà tôi, Josephine Wayne Sáenz, đã có một tầm ảnh hưởng tuyệt vời trên cuộc sống của tôi và là người giới thiệu tôi với thế giới Công giáo”, Cha Muñoz, 46 tuổi, là một linh mục của Giáo phận Orange ở California, cho biết.

    “Ông tôi luôn trung thành với các sự kiện và các cuộc gây quỹ của Giáo Hội mà bà tôi đã luôn lôi kéo ông, và tôi nghĩ rằng, sau một thời gian, ông có cảm nghĩ rằng quan điểm thế tục chung về người Công giáo và điều mà ông đã thực sự trải nghiệm riêng, đã trở thành hai điều hết sức khác biệt”.

    Ông bà của Cha Muñoz kết hôn vào năm 1933 và có 4 người con, người con út - Melinda - là mẹ của cha. Hai ông bà đã ly hôn về mặt dân sự vào năm 1945, dù vậy, vì là một người Công giáo, bà Josephine đã không tái hôn cho đến khi ông John Wayne qua đời. Bà cũng không bao giờ ngừng cầu nguyện cho việc trở về của chồng mình - lời cầu nguyện đã được nhậm lời vào năm 1978.

    “Ông là bạn rất thân của Đức Tổng Giám mục GP. Panama, Tomas Clavel, và Đức TGM là người khuyến khích ông và cuối cùng ông tôi nói: “OK, tôi sẵn sàng”.

    Do việc thay đổi người lãnh đạo ở Panama, Đức TGM Clavel bị trục xuất khỏi quê hương của ngài vào năm 1968. Ba năm sau, Đức Hồng y Timothy Manning, lúc đó là TGM Los Angeles, đã mời Đức TGM Clavel đến Quận Cam (Orange County), nơi ngài từng phục vụ với cương vị là mục tử cho một nửa trong số 600.000 người thuộc cộng đồng châu Mỹ Latinh thuộc Quận Cam.

    Tuy nhiên, lúc mà Wayne thỉnh cầu thì Đức TGM Clavel đã quá yếu để thực hiện chuyến đi đến tư gia của diễn viên điện ảnh này.

    Vì vậy, Đức TGM Clavel đã gọi điện cho Đức TGM McGrath” - Cha Muñoz kể - giải thích rằng Đức TGM McGrath là người kế vị Đức TGM Clavel trong Tổng Giáo phận Panama.

    “Mẹ và cậu của tôi có mặt tại đó khi ngài đến. Vì thế, không còn nghi ngờ gì về việc liệu ông của tôi có được rửa tội hay chưa. Ông muốn được rửa tội và trở thành người Công giáo” - Cha Muñoz nói - “Thật là tuyệt vời được chứng kiến ông gia nhập đức tin Công giáo và làm nhân chứng cho cả gia đình”.

    Cha Muñoz cũng nói rằng người ông của cha đã biểu lộ sự nuối tiếc vì đã không trở thành người Công giáo sớm hơn vào tuổi thanh xuân, cha giải thích rằng “đó là một cảm nghĩ ông tỏ bày trước lúc lâm chung”, ông nói rằng “vì cuộc sống bận rộn”.

    Dù vậy, trước khi trở lại Công giáo, cuộc sống của John Wayne không có tín ngưỡng.

    “Từ thời niên thiếu, ông đã có một cảm nhận tốt về điều đúng và điều sai. Ông được trưởng thành với nhiều nguyên tắc Kitô giáo và là người ‘sống đức tin Thánh Kinh’, tôi nghĩ việc đó có ảnh hưởng rất lớn đối với ông”, Cha Muñoz nói rằng ông của ngài thường viết về Đấng Tối Cao.

    “Ông viết những lá thư tình tuyệt vời gửi Thiên Chúa và đó chính là những lời cầu nguyện. Những lá thư đó có giọng điệu như trẻ con và rất đơn sơ nhưng đồng thời cũng rất ấn tượng”, cha kể.

    “Và đôi khi sự đơn sơ đó trông có vẻ ngây thơ nhưng tôi nghĩ có một sự khôn ngoan sâu xa trong sự đơn sơ của ông”.

    Cha Muñoz tóm tắt hệ thống cấp bậc giá trị của ông của ngài là “Thiên Chúa đứng hàng đầu, kế đến là gia đình, sau đó mới đến đất nước”. Đó là một bộ ba mà cha thấy được phản ánh lặp đi lặp lại nhiều lần trong các bộ phim của ông. Ông tin những giá trị đó cần thiết ở Hollywood ngày nay và nếu “Duke” còn ở đây, ông sẽ là người chỉ đạo trọng trách đó.

    “Ông tôi là một người tranh đấu. Tôi nghĩ rằng sẽ có rất nhiều điều ông cảm thấy thất vọng và buồn. Nhưng tôi không nghĩ ông sẽ mất hy vọng. Tôi nghĩ sẽ ông trông đợi thời đại hiện nay như là một thời điểm của đức tin. Mọi người đang sống trong khủng hoảng và họ đang tìm kiếm một điều gì đó có ý nghĩa hơn, chính đáng hơn”, Cha Muñoz nói.

    “Vì vậy, tôi nghĩ ông sẽ nhìn vào tình trạng ngày nay và nói “đừng nản lòng!” Tôi nghĩ ông sẽ nói là hãy nhập cuộc. Đừng trốn trong vỏ ốc và phòng thủ với Hollywood. Hãy nhập cuộc và trở thành một đại diện cho điều tốt đẹp. Tôi nghĩ rằng ông sẽ làm điều đó. Và đó là những gì ông đã từng làm lúc sinh thời”.


    Mai Trang (chuyển ngữ từ CNA/EWTN)
    ----------------------------------------------------------------

    * John Wayne có tên thật là Marion Mitchell Morrison (1907-1979), là một diễn viên điện ảnh, đạo diễn và nhà sản xuất của Mỹ. Ông là hình ảnh thu nhỏ của nam tính và trở thành một hình tượng của nước Mỹ.

    Đọc thêm »
  • Phim mới ''Ben-Hur'' về tình huynh đệ, phản bội, nô lệ, tình yêu, tha thứ và ơn Cứu độ

    Từ ngày 19/8/2016, bộ phim màn ảnh rộng Ben-Hur đã được khởi chiếu tại các rạp trên toàn quốc Hoa Kỳ. Ben Hur là một câu chuyện cổ điển nói về tình huynh đệ, sự phản bội, chế độ nô lệ và tình yêu, sự tha thứ và ơn Cứu độ.

    Ben-Hur phiên bản mới kể về câu chuyện của Giu-đa Ben-Hur (do Jack Huston đóng), Ben-Hur là một hoàng tử bị vu cáo là phản bội bởi chính người anh em nuôi của mình là Messala (do Toby Kebbell đóng), một sĩ quan trong quân đội La Mã. Ben-Hur bị tước danh hiệu hoàng tử và phải tách khỏi gia đình và người yêu của mình (do Nazanin Boniadi đóng), Ben-Hur bị buộc làm nô lệ và trở nên tuyệt vọng.

    Sau nhiều năm trên biển, khúc rẽ ngoạn mục đã đưa Ben-Hur tới một cuộc hành trình lịch sử trở lại quê hương của mình để tìm cách báo thù, nơi mà cơ hội gặp gỡ với Chúa Giêsu thành Nazareth (do Rodrigo Santoro đóng) đã biến đổi cuộc sống của anh và dẫn Ben-Hur khám phá ra ân sủng, lòng thương xót và cuối cùng là ơn cứu rỗi. Bộ phim còn được siêu minh tinh Morgan Freeman trong một màn trình diễn khó quên.

    Ben-Hur không chỉ là một câu chuyện ly kỳ và thú vị, nó cũng là một câu chuyện đã ảnh hưởng hàng triệu con tim và đời sống dân chúng khắp nơi với thông điệp mạnh mẽ về sự tha thứ và sự cứu chuộc. Trong thực tế, phiên bản năm 1959 là bộ phim Hollywood đầu tiên có đặc trưng trình bày Chúa Giêsu như là một nhân vật trung tâm trong câu chuyện.


    Xem trailler của phim Ben Hur (2016)

    Phiên bản phim mới Ben-Hur diễn tả những tình tiết thú vị và điềm đạm, chắc chắn một lần nữa sẽ có tác động mạnh mẽ và lôi cuốn, không chỉ tại các rạp chiếu phim, mà còn trong cuộc sống của tất cả những ai xem phim này.

    (Chúng tôi sẽ biên dịch phụ đề Việt ngữ để trình chiếu phục vụ quý vị cùng các bạn trong thời gian sớm nhất có thể).

    Trong lúc chờ đợi, mời quý vị xem lại phim Ben-Hur phiên bản 1959 của Hollywood.

    PHIMCONGGIAO.NET

    Đọc thêm »
  • Những cuốn phim Đức Thánh Cha Phanxicô ưa thích

    Trong nhiều cuộc phỏng vấn, Đức Thánh Cha cho hay ít ra cũng có ba cuốn phim đã giúp ngài uốn nắn đời sống tâm linh và luân lý của ngài: phim Rome, Open City (1945) của đạo diễn Roberto Rosellini về Chiến tranh Thế giới thứ II; La Strada (1954) của đạo diễn Federico Fellini; và phim Babette's Feast (1988) của Đan Mạch.

    Cả ba đều nằm trong danh sách 45 “phim hay” do Vatican lựa chọn vào năm 1995 nhân dịp kỷ niệm 100 năm ngành điện ảnh. Cả ba phim bằng cách riêng đều làm sáng tỏ một trong những chủ đề của giáo triều Phanxicô. Như ngài đã viết trong Tông huấn Evanglii Gaudium (Niềm vui Phúc Âm): "Mỗi khi chúng ta gặp gỡ một người nào đó bằng tình yêu, chúng ta được học hỏi thêm một điều mới lạ về Thiên Chúa.”

    Trong phim Rome, Open City, Ado Fabrizi đóng vai một linh mục anh hùng tên Don Pierro. Cha đã bày tỏ lòng cảm thương đối với người khác trong tác vụ của ngài giữa quân đội Nazi chiếm đóng, và quân kháng chiến. Một chủ chăn “có mùi cừu” và không sợ hãi phải đi tới tận vòng đai, theo lời Đức Thánh Cha thường nói. Don Pierro tìm kiếm những ai bị xã hội khinh rẻ. Pina, một phụ nữ có đức tin vững mạnh nhưng đời sống luân thường không đứng đắn, và hôn phu của bà là Franscesco, một người vô thần bị Đức Quốc Xã lùng bắt.

    Đã có lúc một sĩ quan mật vụ Đức ép cha Don Pierro phải tố cáo một đồng đội kháng chiến của Franscesco, và giả dụ rằng tất cả những người vô thần đều là kẻ thù của Giáo Hội. Đáp lại bằng đức ái, ngài trả lời: "Tôi tin rằng bất cứ người nào tranh đấu cho hoà bình và tự do đều đang đi trên con đường của Thiên Chúa.”

    La Strada chú trọng vào một khía cạnh khác của mối tương quan giữa người bạn đồng hành là lực sĩ Zampano do Anthony Quinn thủ vai và người con gái bình dị Gelsomina do Giulietta Masina đóng. Zampano là một anh chàng vũ phu có những hành vi bạo lực và những ham muốn hạ tiện, nhưng anh ta đã thay đổi nhờ gặp gỡ người con gái khiêm nhu Gelsomina. Cô ta biểu tượng cho “người nghèo khổ” (người điên của Chúa), biệt hiệu này thường được gán cho Đức Thánh Cha Phanxicô.

    Có lẽ không có cuốn phim nào trình bày tốt đẹp hơn sức mạnh biến cải của một cuộc gặp gỡ cá nhân chân thành hơn là phim Babette’s Feast của Gabriel Axel, trong đó nhân vật chính Babette, một người Pháp tị nạn, trước đây là một đầu bếp nổi tiếng. Bà đã chuẩn bị một bữa tiệc cho một cộng đoàn Kitô hữu nhỏ bé tại một vùng hẻo lánh của Đan Mạch. Qua sự lo lắng chăm sóc cho thức ăn và tình bạn, Babette đã biến đổi bữa ăn thành một “câu chuyện tình yêu” trong đó “lòng thương xót và chân lý” gặp gỡ nhau.

    Bữa tiệc với 12 thực khách có hình thức của bữa tiệc Thánh Thể, trong khi các chia rẽ xưa cũ được hàn gắn bởi thức ăn ngon miệng. Ngoài ý nghĩa về bí tích, cuốn phim còn chạm đến các chủ đề khác rất gần gũi với trái tim Đức Thánh Cha: lòng thương xót và cởi mở cho sự ngạc nhiên khi đón nhận niềm vui trong Chúa, tình cộng đồng, và một tình yêu tận hiến, được biểu lộ bởi sự hy sinh thời gian và cố gắng của Babette.

    Ngoài ra, cả ba cuốn phim đều đề cập đến những nhân vật bị tổn thương và những người tội lỗi, chắc chắn cũng nêu cao sự hiểu biết của Đức Thánh Cha Phanxicô về Giáo Hội như một bệnh xá dã chiến sau một trận chiến.

    Trong Evangelii Gaudium, Đức Thánh Cha Phanxicô viết ngài không bao giờ chán việc lập lại những lời của Đức Giáo Hoàng Bênêđictô XVI trong Tông huấn Deus Caritas Est (Thiên Chúa là Tình Yêu): “Là một Kitô hữu không phải là kết quả của một lựa chọn về đạo đức hay là một ý tưởng cao cả, mà là một cuộc gặp gỡ với một biến cố, với một người, có thể đem đời sống tới một chân trời mới và một hướng đi quyết định.”

    Đức Thánh Cha Phanxicô nói: “Những lời này dẫn đưa chúng ta đến chính trọng tâm của Phúc Âm.” Có một châm ngôn của Dòng Tên về “việc tìm gặp Thiên Chúa trong mọi sự”. Đối với Đức Thánh Cha Phanxicô, điều này có nghĩa là dùng tất cả mọi sự - kể cả phương tiện phim ảnh – để khuyến khích những cuộc gặp gỡ với Thiên Chúa.

     

    Bùi Hữu Thư
    (VietCatholic)

     

    Đọc thêm »
  • Ba quốc gia Ả-rập cấm phim ‘Noah’ sắp phát hành

    Ba quốc gia Ả-rập vừa ra lệnh cấm phim của Hollywood “Noah” vì các lý do tôn giáo ngay trước buổi ra mắt bộ phim trên toàn thế giới, và nhiều quốc gia khác cũng sẽ làm theo ba quốc gia này, đại diện của Paramount Pictures nói với Reuters hôm thứ Bảy.

    Cơn giận dữ của người Hồi giáo trước việc thể hiện các vị thánh trong nghệ thuật và các cách miêu tả hình ảnh Tiên tri Mohammad trên truyền thông châu Âu và Bắc Mỹ, đã nhiều lần làm bùng nổ các cuộc phản đối gây chết người tại các quốc gia theo đạo Hồi trên một thập niên qua, và thổi bùng những căng thẳng về văn hóa với phương Tây.

    “Cơ quan kiểm duyệt của Qatar, Bahrain và Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống Nhất chính thức xác nhận trong tuần qua, cuốn phim sẽ không được công chiếu ở các quốc gia này.” Đại diện của hãng phim cho biết, Paramount Pictures đã sản xuất bộ phim với chi phí 125 triệu đôla Mỹ cùng các ngôi sao điện ảnh đoạt giải Oscar như Russell Crowe và Anthony Hopkins.

    “Lý do chính thức mà họ đưa ra để xác nhận thông tin này là bởi ‘bộ phim đi ngược lại giáo huấn của đạo Hồi’,” vị đại diện này nói và thêm rằng một lệnh cấm tương tự sẽ được ban hành tại Ai Cập, Jordan và Kuwait.

    Buổi chiếu ra mắt bộ phim ở Hoa Kỳ sẽ vào ngày 28-3-2014.

    Noah, nhân vật trong sách Sáng Thế đã đóng một con tàu để cứu gia đình mình và các loài vật, mỗi loài một cặp khỏi cơn đại hồng thủy, được sùng kính trong đạo Do Thái, Kitô giáo và Hồi giáo. Có hẳn một chương trong kinh Koran được dành để nói về Noah.

    Al-Azhar ở Cairo, cơ quan quyền lực nhất của đạo Hồi theo dòng Sunni và là trung tâm của giáo huấn đạo Hồi trên một thiên niên kỷ qua, hôm thứ Năm đã ra một fatwa hay huấn thị tôn giáo lên án bộ phim này.

    “Al-Azhar … nhắc lại phản đối trước bất cứ hành động nào miêu tả các ngôn sứ và các tiên tri của Thượng Đế và những người đi theo nhà Tiên tri (Mohammad), ơn bình an luôn ở với Người” – Al-Azhar tuyên bố.

    Người ta “khiêu khích cảm xúc của tín đồ … và việc bị cấm, chỉ vì hành động rõ ràng vi phạm luật đạo Hồi”, fatwa nói thêm.

    Bộ phim “The Passion of the Christ” (Cuộc Khổ Nạn Của Chúa Kitô) năm 2004 của đạo diễn Mel Gibson được công chiếu rộng rãi trong Thế giới Ả Rập, mặc cho làn sóng phản đối từ giới giáo sĩ Hồi giáo.

    Một vở kịch truyền hình nhiều tập của Ả Rập năm 2012 có tên “Omar” nói về hành động dũng cảm của một vị vua người Hồi giáo hồi thế kỷ thứ bảy và là đồ đệ của nhà Tiên tri Mohammad cũng tìm cách chống lại những phản đối của giới giáo sĩ và đã phát trên một kênh truyền hình vệ tinh ở vùng Vịnh.

     

    Nguồn: Huffington Post

     

    Đọc thêm »
RSS